Trên đời này, “công việc ổn định” chỉ có tính tương đối. Muốn có được “ổn định tuyệt đối”, bản thân chúng ta phải là người có “năng lực kiếm tiền tuyệt đối” đã.
- Warren Buffett: Ba quyết định quan trọng phân định rạch ròi người thành công và kẻ mộng mơ hão huyền, bạn làm được bao nhiêu?
- Hãy là Sói nếu bạn muốn trở thành người giàu có!
- Nghề tay trái: Làm thế nào để chúng không ảnh hưởng đến công việc chính và cuộc sống của bạn nhưng vẫn gặt hái thành công?
Năm nay, tôi 35 tuổi rồi…
Tôi sinh ra ở một vùng quê nghèo, thứ tiếp xúc nhiều nhất là gia súc, gia cầm, và những đồng ruộng rộng lớn. Tôi không thích nó, nên sau này đã tự mình lên thành phố lập nghiệp, tạo dựng cuộc sống riêng cho bản thân, tôi muốn con tôi sau này có một môi trường giáo dục tốt.
Hiện tại, tôi đã có gia đình, người vợ quen từ thời đại học, một đứa con trai, một đứa con gái, ba mẹ khỏe mạnh và cũng đang sống cùng với chúng tôi. Tôi có một căn nhà, một chiếc xe hơi… và một công việc ổn định.
Cuộc sống rất thoải mái!
Nhưng tôi lại xin nghỉ việc để ra riêng kinh doanh. Em họ 9X của tôi biết được tin liền thắc mắc:
“Em không hiểu nổi, cuộc sống anh đang êm đẹp, cớ sao phải từ bỏ công việc công chức ổn định mà bắt đầu kinh doanh. Giờ thì hay rồi, vừa mệt vừa bận tối mặt mỗi ngày, anh làm vậy có đáng không?”
Tôi nghe thế mới đáp: “Không phải em cũng xin từ chức ở công ty bất động sản mà xin vào làm nhân viên trong công ty nhỏ của anh hay sao? Em làm vậy, là vì cái gì?”
Con bé đáp: “Hai việc này không giống nhau. Em còn trẻ, giờ lại chưa có gì trong tay hết, nên em mới từ bỏ dễ dàng như vậy được. Còn anh cái gì cũng có đầy đủ rồi. Nếu em là anh, em nhất định không tự hành hạ mình như thế đâu.”
Phải rồi, con bé còn trẻ, nên nó chưa hiểu nhiều về cuộc sống. Có nhiều người kinh doanh còn cực khổ hơn tôi hiện tại rất nhiều. Hơn nữa, trước đây khi mới ra trường, chưa xin được việc, cả tháng toàn ăn mì gói, mua cái gì cũng phải đắn đo suy nghĩ thật kĩ, thuở đó còn khổ hơn bây giờ rất nhiều, cái “khổ” của hiện tại có đáng là gì?
Trong mắt con bé và hàng xóm, họ hàng, tôi có một công việc ổn định. Nhưng trên đời này, “công việc ổn định” chỉ có tính tương đối.
Muốn có được “ổn định tuyệt đối”, bản thân chúng ta phải là người có “năng lực kiếm tiền tuyệt đối” đã.
Tôi đã 35 tuổi, nếu không chịu bắt đầu xây dựng cho chính mình khoảng trời riêng thì còn chờ đến bao giờ?
Nếu bạn cứ mãi sợ hãi cuộc sống, cuộc sống sẽ dễ dàng điều khiển bạn!
Trên thực tế, 35 tuổi là một trở ngại cho nhiều người.
Có nhiều công ty không tuyển người từ 35 tuổi trở lên.
Các trường học không nhận người trên 35 tuổi đến đăng kí học thạc sĩ.
Người lao động ngoài 35 tuổi thường sẽ rất khó xin việc.
Ở các công ty Internet, nếu nhân viên trên 35 tuổi vẫn chưa được thăng chức lên quản lý, họ sẽ phải rời khỏi công ty. Và điều đó đã trở thành quy tắc bất thành văn ở rất nhiều nơi.
35 tuổi, dù có nhiều kinh nghiệm, được nhận mức lương gấp đôi những người trẻ 22 tuổi mới ra trường. Nhưng sức khỏe lại yếu hơn, thiếu tính năng động hơn, nên rất dễ bị lãnh đạo xem là “hàng tồn kho”.
35 tuổi cũng là lứa tuổi khiến mọi người dễ hoang mang, “lạc đường” nhất
Hiện tượng 35 tuổi đã không còn xa lạ gì với nhiều nhân viên công sở hiện nay.
Làm việc hơn 10 năm, không còn hăng hái, đam mê như trước, nhìn thấy lớp trẻ 9X ngày càng ưu tú đang sắp “thay thế” chúng ta, làm sao không lo lắng cho được?
Trong các bạn học của tôi, sau khi ra trường, có người xin vào công ty, có người xin vào trường dạy học, cũng có người về quê trồng trọt, chăn nuôi. Nói tóm lại, mỗi người đều có lựa chọn và cuộc đời của riêng mình. Nhưng lần họp lớp gần đây nhất, chúng tôi lại không thấy vui vẻ gì.
Đa số mọi người đều phàn nàn về cuộc sống của mình, thậm chí vài người trong số họ còn từng bị trầm cảm do áp lực cuộc sống. Chỉ có một số ít có công việc ổn định, thăng tiến thì trông hạnh phúc hơn.
35 tuổi, lứa tuổi đủ trưởng thành, đủ kinh nghiệm, đủ tiền tiết kiệm để bắt đầu kinh doanh.
Jack Ma thành lập Alibaba năm 35 tuổi. Vương Kiện Lâm thành lập công ty Vạn Đạt năm 35 tuổi. Và Marvin Bower cũng tiếp quản McKinsey năm 35 tuổi.
Do đó, đừng nên dễ dàng bị đánh bại bởi tuổi tác, cũng đừng nên dễ dàng từ bỏ cuộc sống. Bởi vì nếu bạn không chịu đánh bại cuộc sống, chắc chắn cuộc sống sẽ knock out bạn.
Tôi của tuổi 35, chỉ là một người bình thường. Thứ tài sản quý giá nhất là ước mơ và quyết tâm nỗ lực đến cùng.
Dù người khác nói tôi điên, nói tôi ngốc, cười nhạo tôi, xem thường tôi đi nữa. Nếu đã lựa chọn bắt đầu lại, tôi nhất quyết sẽ không từ bỏ giữa chừng.
Không thuận lợi, dễ dàng mới là cuộc sống, và không từ bỏ mà kiên trì đến cùng mới chính là chúng ta.
Thế nên, 35 tuổi thì sao? Dù bạn có ở độ tuổi nào đi nữa, miễn là bạn có năng lực, có lòng tin, có nghị lực, có kiên trì, có nỗ lực không ngừng nghỉ, thì dù bạn có lựa chọn bắt đầu lại đi nữa, vẫn chưa bao giờ là quá muộn.
?? Tham gia kênh telegram BLOG TIỀN ẢO để cập nhật các tin tức mới nhất: https://t.me/blogtienao
?? Đăng ký follow channel youtube BLOG TIỀN ẢO để xem nhiều video chất lượng về các kiến thức cơ bản, nâng cao trong thị trường Crypto: http://bit.ly/2JCclII
Theo Trí Thức Trẻ